-~>iPsyche<~-
12-06-2012, 11:51 AM
Lúc bé ....
.... Tưởng khóc là buồn ....
Bây giờ mới biết ...
.... Buồn nhất là không thể khóc được, cứ trống rỗng, tỉnh táo và vô hồn ...
.... Đau nhất không phải là bị ai đó từ bỏ, mà là từ bỏ ai đó trong lòng vẫn còn yêu ...
.... Nếu nước mắt là ngôn ngữ câm lặng của nỗi đau, im lặng là sự hùng biện cuối cùng của nỗi buồn, thì vô cảm là 1 sự ngụy biện cho 1 trái tim đã bị dồn nén quá nhiều nỗi đau ...
.... Tưởng khóc là buồn ....
Bây giờ mới biết ...
.... Buồn nhất là không thể khóc được, cứ trống rỗng, tỉnh táo và vô hồn ...
.... Đau nhất không phải là bị ai đó từ bỏ, mà là từ bỏ ai đó trong lòng vẫn còn yêu ...
.... Nếu nước mắt là ngôn ngữ câm lặng của nỗi đau, im lặng là sự hùng biện cuối cùng của nỗi buồn, thì vô cảm là 1 sự ngụy biện cho 1 trái tim đã bị dồn nén quá nhiều nỗi đau ...