PDA

Xem phiên bản đầy đủ : Truyện Cười MrKenX Này Thì Tam Quốc Chí !



MrKenX
04-09-2012, 03:32 PM
Nhật ký thiên thần MrKenX (lạc vào tam quốc)

Mở mắt ra mà đầu đau như búa bổ, có lẽ là dư âm của cuộc nhậu tối qua.

Chẳng là thằng bạn mới tẩu con galaxy s3 nên rủ đi nhậu, éo biết nó đào đâu ra cái hũ rượu từ thời nhà tống, tương truyền là do ông cụ nội nó để lại. Tưởng thiệt, ai dè uống vào cái vật luôn. Loay hoay mãi mới biết là tối qua mình ngủ ngoài đường. Mà cũng đếch biết chỗ này là chỗ nào cơ, chắc là nhậu say quá nên đi lạc đường.

Định lấy điện thoại ra dùng GPS tìm đường về nhà thì lại éo có tí sóng nào. Vãi nhồn... Có khi nào chui mẹa lên tận mù cang chải rồi không?

Suy nghĩ một hồi thì lại đau bụng, thế là lại ngồi suy tư... Nghiên cứu xem tại sao lại đau bụng?

Vùng cơ hoành cứ thắt lên từng hồi, chả nhẽ mình bị hoàng tá tràng?

Không đúng... Hôm kia mới đi khám tổng thể thì bác sĩ bảo không bị gì?

Hay là đau dạ dày? Đau ruột thừa? Chắc là không đâu.

Quái lạ thật, tại sao lại đau vậy nhỉ? Có khi nào tối qua nhậu xong bị ngộ rượu không ta?

Cơn đau kì quái cứ xiết lên từng hồi, từng đợt... Từng đợt. Có cảm giác giống như 1 làn khí lạnh chảy dọc sống lưng. Mồ hôi hột vãi ra như tắm, hễ cứ gồng mình kiềm chế thì nó lại hết, nhưng dăm ba phút sau lại càng đau dữ dội.

Lúc trước khi đi làm ở công ty cũng có lần bị đau như vậy, nhưng sau đó mình làm gì thì nó hết đau nhỉ? Nghĩ mãi chẳng ra... Trí nhớ dạo này kém quá.

Mãi đến khi vừa đi vừa ngước mặt lên trời giả vờ suy nghĩ, may sao vấp phải cục đá té vỡ mồm mới nhớ ra

ah... Thì ra là đau bụng ỉ. Khiếp... Buồn ỉ nãy giờ mà không biết .rõ khổ...

Giải quyết xong xuôi lại tiếp tục lên đường, tinh thần sảng khoái hẳn lên.

Đi cả nửa ngày trời mà chẳng gặp 1 bóng người để hỏi đường. Vừa đói, vừa mệt. Biết vậy lúc nãy cố nhịn, chịu đau để giờ không phải đói như thế này.

Đoạn ngủ thiếp đi lúc nào không hay...

Mở mắt ra thì: " đệt mẹa... Quỷ sứ, quỷ sứ "

trấn tĩnh lại thì; " ơ.. Hơ. Éo phải quỷ sứ, nhưng cũng éo phải là người "

Trước mắt bỗng dưng hiện đâu ra 1 thằng ấn độ đen như cục than, râu ria xồm xoàm trông thật dữ tợn.

Thấy mình tỉnh dậy thì hắn ta hô toán lên " tử long, tử long.. Đệ đã tỉnh."

nghe như tuồng cải lương ấy nhỉ?

Nhưng tử long là thằng lèn nào? Đừng bảo mi nói ta là triệu tử long đấy nhé =))

Nghĩ vậy thôi nhưng vẫn khiêm tốn đáp lại : " ơ... Mi ơi, mi nhầm ta với bố mi à?"

mình nói nhẹ nhàng vậy mà tự nhiên nó khùng lên chửi bới um sùm..

Một lát sau cũng có 1 người râu dài, thẳng, đầu vận chiếc mũ xanh màu *** nhái, tay cầm bảo đao chạy lại làm mình tí đái ra quần.

Tưởng nó phang cho mình 1 nhát, ai ngờ đâu nó cũng gọi mình là tử long. Và cũng mừng rỡ như thằng kia lúc nãy.

Nhìn kĩ dung mạo thì thằng này trông giống quan vân trường mà mình đã từng xem trong tam quốc diễn nghiã. Để ý kĩ hơn... A, thì ra thằng kia giống thằng trương phi =))

Ma đưa lối, quỷ dẫn đường thế nào mà lại dẫn mình chui vào đoàn cải lương thế nhỉ =))

Nhưng có điều trông chúng chả giống đang diễn kịch tí nào cả..

- anh râu dài tên gì? Anh râu xồm tên gì?

Nghe mình hỏi thế thằng râu xồm lại nổi điên lên

- chết mẹa rồi đại ca, thằng này nó mất trí rồi.

Thằng đại ca thì bình tĩnh hơn, đáp lại mình

- tối qua đệ bị đánh trọng thương, chắc là mất trí nhớ tạm thời thôi. Ta sẽ dẫn hoa đà đến chữa cho đệ. Ta là quan vân trường, kia là trương phi. Còn đệ là triệu tử long. Lên đường thôi, tiên sinh đang chờ.

Ôi cái đệt, chắc nó lừa mình. Kệ, cứ đi rùi tính. Ở đây lại chết đói.

Loay hoay một hồi thì thằng phi râu dẫn đâu ra 3 con ngựa, đưa cho mình 1 con. Mà mình có biết cưỡi ngựa éo đâu.

Thế là lại dắc ngựa đi bộ, thấy thế thằng phi nó lại nổi khùng lên

- bố mi chịu mi hết nổi rồi nha... Đại ca, nó quên luôn cách cưỡi ngựa rồi.

Vậy là lại lên ngồi chung ngựa với thằng trường.

Khoảng 1 canh giờ sau thì chúng tôi đến 1 cái lều, bước từ trong lều ra 1 người trung tuổi, trang phục trắng toát có vẻ thanh cao. Lâu lâu lại đưa tay lên vuốt chòm râu lấm chấm bạc.

Vân trường giới thiệu với tôi, đó là khổng minh.

Má ơi, thật hay mơ trời. Không muốn tin, nhưng có lẽ cũng phải tin thôi. éo ai lại đùa dai vậy đâu, mình đã lạc vào tam quốc ?..

Trấn tĩnh lại, cố gắng lục lọi trong đầu vốn kiến thức lịch sử.

Chúng bảo mình là triệu tử long. Tử long giỏi võ, xuất thân chỉ là lính quèn của triều đình, nhưng sau có công lớn khi 1 mình đi cứu đứa con của lưu bị hay con của thằng nào ấy nhỉ. Kiến thức lịch sử mình kém quá. Nhưng dù sao cũng chết sau 2 thằng này.

- khổng minh tiên sinh... Vì sao tôi lại không nhớ chuyện gì xảy ra?còn típ