Sáng ra đi đái vàng khè,
Lỡ hay trời đã đổi hè sang thu.
Vừa đi vừa ngó con cu,
Mùa thu đi đái con cu vàng khè.
Con cu mình cứng như tre,
Phọt ra nước đái nhìn như nước chè.
Tại sao phải cứ đi tè,
Mùa thu chưa tới, mùa hè chưa đi.
Gió thu se sắt nỗi buồn !
Vàng vàng nước đái nhẹ nhàng tuôn rơi.
Chiều về nhìn thấy kiến bu,
Thôi rồi chắc chắn con cu có đường.